Check icon

    Success

    Your request has been successfully submitted.

    Open Left Rail Navigation

    Gương sáng nghị lực

    28/05/2021 16:52

    Tháng 5, hay còn gọi là tháng công nhân, trên trang Đồng Nghiệp EVN luôn đăng tải những bài viết, bài thơ, bức ảnh khắc họa về những người công nhân Điện đang lao động trực tiếp. Qua góc nhìn chân thực từ những người đồng nghiệp, hình ảnh người công nhân Điện rất đẹp, họ xứng đáng được các đồng nghiệp trân trọng và ngưỡng mộ.

    Còn tôi, tôi lại muốn các đồng nghiệp hãy cùng tôi tôn vinh những người công nhân “đặc biệt” đang công tác tại đội sản xuất của Điện lực Đồng Hỷ - Công ty Điện lực Thái Nguyên, không may mắc bệnh hiểm nghèo khi tuổi đời còn rất trẻ. Họ đã nỗ lực, vượt qua chính bản thân mình để hoàn thành nhiệm vụ, đó là điều mà tôi muốn kể.

    Đồng chí Nguyễn Xuân Thọ sinh năm 1981, hiện đang giữ chức đội phó đội Quản lý vận hành, bước chân vào nghề đã được 16 năm. Bố mất sớm, vợ chồng Thọ đang ở cùng và chăm sóc mẹ già yếu không có thu nhập, hai con còn nhỏ. Là lao động chính và cũng là chỗ dựa của gia đình. Bỗng một ngày tháng 2/2019, Thọ phát hiện mình bị ung thư đại tràng. Tinh thần suy sụp, không khí nặng nề luôn bao trùm trong căn nhà nhỏ, mẹ vì suy nghĩ mà cũng trở bệnh, vợ trẻ thì giấu chồng nén lau những giọt nước mắt luôn chực trào. Một tuần trôi qua đối với Thọ là rất dài, Thọ sút đi vài kg. Được người thân và bạn bè đồng nghiệp luôn quan tâm an ủi, động viên. Thọ đã xốc lại được tinh thần thu xếp công việc để về Hà Nội điều trị. Vì hoàn cảnh, những ngày hóa trị xa nhà, Thọ đã lựa chọn đi một mình mà không có người thân bên cạnh. Thọ đã nhờ các y, bác sỹ và những người cùng phòng giúp đỡ một số công việc còn chủ yếu là tự lo. Sau một thời gian Thọ đi làm trở lại, quay lại với công việc, các đồng nghiệp trong cơ quan không còn thấy sự ủ rũ trên khuôn mặt mà thay vào đó là một tâm hồn thoải mái vui vẻ. Tâm sự với các đồng nghiệp Thọ cho biết: sẽ đối diện với sự thật và không đầu hàng số phận, bởi Thọ đã xác định được giá trị của cuộc sống và vai trò của người trụ cột. Thọ đã tìm hiểu rất kỹ về căn bệnh và hiểu rằng sự thiếu vắng và bất ổn về tinh thần sẽ làm cho bệnh ngày một nặng thêm, nghiên cứu chế độ ăn uống phù hợp và việc tuân thủ theo phác đồ điều trị được ưu tiên đặt lên hàng đầu. Chi phí thuốc men tốn kém, hai vợ chồng trẻ bàn nhau bán hàng online để tăng thêm thu nhập. Các đơn hàng từ hàng xóm và đồng nghiệp cứ tăng dần, tuy bận rộn vất vả nhưng cũng đem đến cho hai vợ chồng những niềm vui nho nhỏ. Đặc thù của đội Quản lý vận hành rất vất vả, Thọ vẫn tham gia trực tiếp cùng đồng nghiệp khi xảy ra sự cố không quản ngày hay đêm, mưa hay nắng. Những ngày cuối năm, Thọ vẫn cùng các đồng nghiệp tìm đến những hoàn cảnh khó khăn ở vùng sâu vùng xa trong huyện Đồng Hỷ để sửa chữa nâng cấp đường điện và tặng quà cho họ theo chương trình tháng tri ân khách hàng. Tận mắt chứng kiến những hoàn cảnh khó khăn bất hạnh, Thọ tự động viên rằng: mình vẫn còn may mắn vì có một gia đình hạnh phúc thương yêu nhau, có công việc ổn định, và có những đồng nghiệp luôn sẵn sàng động viên chia sẻ. Và với Thọ mỗi ngày đi làm là một ngày vui.

     

    Đ/c Nguyễn Xuân Thọ (người đứng ngoài cùng bên trái) cùng các đồng nghiệp sửa chữa thay thế thiết bị điện cho khách hàng tại xã Hợp Tiến nhân tháng tri ân năm 2019

    Đồng chí Quách Thị Quỳnh sinh năm 1985, bén duyên với nghề đã được 15 năm, hiện đang là công nhân đội Kinh doanh dịch vụ. Cách đây khoảng 8 năm sau khi sinh cháu thứ 2 thì Quỳnh phát hiện bị bệnh lupus ban đỏ. Bố Quỳnh bị ung thư, mẹ cũng hay đau ốm, bản thân bệnh tật gầy yếu hai con còn nhỏ, nhưng với bản năng người mẹ và nghị lực phi thường, Quỳnh đã cố gắng từng ngày để vượt qua. Ba mẹ con bên nhau trong căn phòng trọ nhỏ hẹp, khó khăn chồng chất, tiền thuốc và chi phí đi lại thăm khám rất nhiều. Vì phải điều trị thường xuyên, Quỳnh đã hướng dẫn cho các con sớm biết làm việc nhà, tự giác học bài và đặc biệt là ý thức tự lập, vươn lên. Đến thăm Quỳnh vào ngày đông tết 2020, Quỳnh mệt nằm trên giường nhưng 2 cháu đã biết thay mẹ rót nước mời khách và chào hỏi rất lễ phép, căn phòng nhỏ luôn ríu rít tiếng cười đùa con trẻ. Nhìn vào chiếc bảng to treo trên tường Quỳnh kể: “Em ốm đau, lại không có điều kiện đưa các cháu đi chơi, thôi thì chịu khó mua sách hay về hướng dẫn con đọc, để các cháu tự cảm nhận về những điều tốt đẹp thông qua những trang sách, và em mua chiếc bảng to này để các cháu được tự do viết lên những ước mơ, vẽ ra những bức tranh màu hồng về cuộc sống. Đi làm mệt, về nhà nhìn những thông điệp của các con trên bảng là em quên đi những mệt nhọc. Được cái ngoài giờ học 2 cháu luôn quanh quẩn giúp mẹ việc nhà”. Ừ nhỉ, một chiếc bảng to trong một căn phòng nhỏ có vẻ không hợp lý về bố cục, nhưng lại rất hợp lý trong việc nuôi dưỡng những ước mơ, năng khiếu của 2 cháu khi mà điều kiện hoàn cảnh không được bằng bạn bè.

    Mỗi loài hoa có cách khoe sắc và toả hương riêng. Mỗi người sinh ra trên đời này, đều tự tạo ra những câu chuyện cho riêng mình. Câu chuyện của Quỳnh còn đặc biệt hơn ở chỗ: trên nhóm Zalo (nhóm của những người có cùng căn bệnh lupus ban đỏ), Quỳnh thường xuyên hỏi han động viên và nếu biết ai đang cần thuốc Quỳnh sẵn sàng san sẻ hay mua thêm thuốc tặng họ. Những gói thuốc được đóng gói cẩn thận nhờ dịch vụ Viettel gửi đến những địa chỉ rất xa như Thanh Hóa, Phú Thọ... Đến tết nhóm của Quỳnh còn bán thiệp chúc tết, bao lì xì để có thêm tiền mua quà tặng cho các bệnh nhân nhỏ tuổi. Vì sức khỏe có hạn nhiều khi trong công việc cũng có những hạn chế, thế nhưng khi khỏe mạnh Quỳnh lại lấy công việc làm niềm vui, lấy 2 con làm động lực để phấn đấu. Quỳnh cố đến sớm hơn để kịp cấp phát thiết bị, vật tư, và buổi trưa, buổi chiều thường nán lại muộn hơn để nhập lại vật tư thiết bị. Ai nhờ việc gì Quỳnh cũng vui vẻ giúp đỡ mà chẳng nghe tiếng phàn nàn. Luôn nở nụ cười trên môi, ngay cả khi mỏi mệt, và Quỳnh bảo: “Công việc và con cái đã không còn thời gian cho em được suy nghĩ, chính vì vậy mà những suy nghĩ tiêu cực không có cơ hội đến gần em và em chẳng có lý do để buồn”. Mong sự lạc quan này luôn đồng hành cùng em, Quỳnh nhé.

    Tranh của cháu Phạm Thảo Nhi con mẹ Quách Thị Quỳnh được chọn đi dự triển lãm tranh thành phố

    Đồng chí Lê Thúy Vân sinh năm 1985, sở hữu gương mặt xinh xắn với mái tóc đen dài. Vào nghề được 4 năm thì Vân phát hiện bị ung thư tuyến giáp, đã 11 năm trải qua 2 lần mổ, 11 lần trị xạ, nhưng Vân vẫn luôn lạc quan vì may mắn có được người chồng yêu thương giúp đỡ. Vân hiện đang là công nhân thuộc đội Kinh doanh dịch vụ. Sớm phải chịu thiệt thòi từ khi lập gia đình vì bố mẹ chồng không còn, lại phải chăm lo cho người chị chồng bị chậm phát triển trí tuệ. Chồng làm nghề lái xe, hay đi công tác xa nhà, con nhỏ mới được gần 2 tuổi, nhưng Vân biết sắp xếp việc gia đình để tham gia và hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao. Thường xuyên tiếp xúc với Vân, tôi nhận thấy Vân rất thông minh, yêu nghề và rất có trách nhiệm trong công việc. Vân thường xuyên gọi điện từ hiện trường về để nhờ tra cứu thông tin, trả lời những thắc mắc của khách hàng, nhờ thay đổi số điện thoại cho khách hàng. Vân luôn biết chắt chiu những cơ hội khi tiếp xúc với khách hàng để phát triển zalo. Tôi nhớ có lần, hết giờ làm việc Vân qua chỗ tôi xin thông tin của những khách hàng để hôm sau đi thay công tơ định kỳ. Khoảng 1 tiếng sau tôi lại thấy Vân có mặt ở cơ quan, hỏi ra mới biết: vừa về đến nhà thì Vân nhận được tin nhắn của đội trưởng là mọi người chuẩn bị tinh thần có thể phải quay lại cơ quan để tham gia giải quyết sự cố. Dù chưa được huy động chính thức nhưng Vân đã quay lại cơ quan luôn để còn chuẩn bị dụng cụ cần thiết. Đọc đến đây, tôi tin chắc rằng một số đồng nghiệp trước kia thường có suy nghĩ là “bao giờ được gọi đích danh” hoặc “cứ để người khác đến trước, mình đến sau cũng chẳng sao” sẽ thay đổi từ trong suy nghĩ đến hành động mỗi khi được huy động tham gia giải quyết sự cố ngoài giờ làm việc. Vân rất rành việc và nhạy bén trong việc xử lý các tình huống phát sinh ngoài hiện trường. Luôn phối hợp, tương tác cùng phòng nghiệp vụ để có những phương án tối ưu trong công việc. Đi hiện trường nhiều, gặp gỡ những hoàn cảnh khó khăn Vân luôn có sự đồng cảm và sẻ chia với họ. Vân cùng các đồng nghiệp trong đội gom quần áo ấm, giầy, ủng sách vở để chuyển lên cho những người nghèo nơi vùng xa trong huyện. Tết năm 2020, toàn đội tổ chức quyên góp, mua quà đến trao tận tay cho những người dân tại xóm Mỏ Nước, xã Văn Lăng. Khi đó Vân mặc dù đang mang bầu cháu thứ 2 nhưng vẫn nhiệt tình tham gia. Vân luôn lấy kinh nghiệm bản thân để tư vấn, động viên những người mới phát hiện bệnh, để họ đỡ suy sụp và yên tâm chữa bệnh và lạc quan trong cuộc sống.

    Đồng chí Lê Thúy Vân (mặc áo phao xanh) người đứng thứ tư bên trái hàng trên cùng, cùng các đồng nghiệp tặng quà cho bà con xóm Mỏ Nước xã Văn Lăng nhân dịp tết nguyên đán 2020

    Ba đồng chí là 3 tấm gương về nghị lực sống, luôn biết vươn lên vượt qua hoàn cảnh, lan tỏa những năng lượng tích cực đến mọi người xung quanh. Dù có những hoàn cảnh khác nhau, nhưng các bạn vẫn luôn tỏa sáng theo cách của riêng mình. Từng ngày từng giờ các bạn vẫn luôn đóng góp sức mình vào thành tích chung của đơn vị. Hy vọng với nhiệt huyết và sự lạc quan các bạn sẽ sớm đẩy lùi và chiến thắng bệnh tật. Cá nhân tôi luôn thầm mong có phép màu sẽ đến với các bạn.

    Qua bài viết này tôi cũng xin thay mặt các bạn để gửi lời cảm ơn đến Ban Lãnh đạo Tổng công ty Điện lực Miền Bắc, công ty Điện lực Thái Nguyên và tổ chức Công đoàn các cấp luôn quan tâm và có những món quà động viên khích lệ đến những người công nhân “đặc biệt” có hoàn cảnh khó khăn, không may mắc bệnh hiểm nghèo.

     Ban Lãnh đạo và tổ chức công đoàn Công ty Điện lực Thái Nguyên tặng quà cho công nhân có hoàn cảnh khó khăn, không may mắc bệnh hiểm nghèo nhân dịp tháng công nhân năm 2020

    Văn Thị Kim Phương - ĐL Đồng Hỷ